Đời có hai thứ thực sự là không thể chấp nhận được với mình:
Một là cuộc sống nhạt nhẽo, không ý nghĩa, không đam mê, không nỗ lực và sống kiểu phù du qua ngày đoạn tháng.
Một là cuộc sống quá phức tạp về suy nghĩ, luôn làm phức tạp hóa mọi vấn đề, khó buông bỏ khỏi những định kiến và cố chấp.
Thứ hữu hạn nhất đối với mỗi con người là thời gian. Chúng ta phải dành nó cho những điều gì ý nghĩa nhất, trân trọng từng phút giây. Hãy cố, nếu có thể, với tất cả sự nỗ lực của mình, giành từng phút giây cho những thứ có ý nghĩa, cho đam mê và nỗ lực. Hãy cố gắng đơn giản hóa cuộc đời để sống hạnh phúc và đem hạnh phúc đến cho người khác nếu có thể.
Tôi luôn cố gắng nhắc mình mỗi ngày về điều này, nhất là sau mỗi thăng trầm của cuộc sống và cảm giác mình đang rơi vào những trạng thái này. Đừng cố gắng chữa một vết thương không thể lành, đó chính là không để quá khứ và những cảm xúc tiêu cực chi phối cuộc đời mình. Hãy chấp nhận cuộc sống như nó đã là, để có những ngày tháng hiện tại và tương lai tốt hơn.
Cái gì đã thuộc về tâm trí thì việc xóa nó đi để làm lại là một điều rất khó, và kể cả khi ta cảm giác như đã làm được việc đó, thì thực tế nó vẫn hiện hữu như một vết hằn mà thi thoảng trong cuộc sống nó sẽ lại hiện về như một sự day dứt hiện tại. Do vậy, đừng cố với những điều không thể cố, thay vì đó, hãy sống hết mình với hiện tại, để đừng có những vết thương nào.