Không có chỗ nào hỗn loạn và vô văn hóa như mạng Đông Lào. Chửi nhau, dùng từ mất dạy, thường xuyên tấn công chụp mũ nhau, tấn công cá nhân mọi lúc có thể… Tuyệt nhiên không có 2 người Đông Lào nào nói năng lịch sự với nhau nếu không quen nhau. Con người khác con vật mỗi chỗ có ngôn ngữ.
Chẳng hiểu bộ giáo dục đào tạo học sinh sao, hiện nay giấy tờ tài liệu sách vở loạn cào cào về mặt ngữ pháp.
Một cái đơn giản nhất là dấu chấm và dấu phảy trong con số. Theo quy tắc của ngân hàng nhà nước thì hàng ngàn sẽ chấm, sau hàng đơn vị sẽ phảy. Ví dụ: 1.234,5 — thực tế thì các văn bản và sách vở vẫn đánh kiểu Mỹ: 1,234.5 — thế mới kỳ lạ. Mà cái này không thống nhất dễ kiện nhau. Ví dụ bán cái xe giá 123.456 đồng khác hẳn bán cái xe giá 123,456 đồng.
Cái nữa là quy tắc ghi lời đối thoại. Tiếng Anh hay dùng dấu ngoặc. Tiếng Nga dùng gạch đầu dòng. Hình như tiếng Pháp giống tiếng Nga. Vậy là loạn cào cào hết. Nhưng thôi, chuyện này cũng chấp nhận được vì nó vẫn lô-gích.
Cái nữa là quy tắc viết hoa. Thôi cái này nó dài đến mức không buồn viết.
Cái nữa là quy tắc dấu chấm. Cái này thì khỏi nói. Vô cùng bát nháo. Sai hoàn toàn do với quy định ngữ pháp.
Tất cả do me tây. Anh em me tây dịch tài liệu từ tiếng Anh qua, nên toàn dùng quy tắc chính tả Mỹ. Các biên tập viên không phải không biết mà họ chán quá, không sửa nổi. Với cả nói thật nhiều khi quy định cũng không rõ ràng nên khó chỉnh.
Riết rồi không có thứ tiếng nào bát nháo như tiếng Việt. Dấu câu loạn cào cào. Tiếng Anh nguyên bản mà nhét vào văn bản báo chí như không. Dân tình dùng tiếng Việt mà chẳng hiểu gì vì không hiểu cái gốc Trung Hoa của nó.
Chán!