Anh ngã xuống trên chiến trường khói lửa
Tuổi còn non và tóc mãi còn xanh
Hình ảnh người yêu khắc dấu tim anh
Những kỷ vật không xa rời nửa bước.
Anh ngã xuống cho đất trời non nước
Hòa bình tự do cờ đỏ sao vàng
Phần phật tung bay sáng tỏa mênh mang
Mắt đã nhắm anh ơi anh có biết!
Để lại tiếc thương nghẹn ngào da diết
Đất anh nằm nhuộm thắm máu anh rơi
Như vẫn còn nghe nhịp thở hồng tươi
Anh sống mãi và trở thành bất tử.
Mắt khép lại như Thiên thần yên ngủ
Giấc ngủ dài cho dân tộc hồi sinh
Tuổi thanh xuân anh chẳng tiếc thân mình
Máu anh đổ thắm vào từng vách núi.
Đỏ hồn nước đỏ theo luồng gió bụi
"Ngát linh hương nghi ngút tận trời mây"
Cuộc chiến đang lên chuyển hướng từng ngày
Lịch sử sang trang reo vang như sấm dậy.
Anh yên nghỉ hương hồn anh có thấy
Đại thắng Mùa Xuân trang sử hào hùng
Đất nước thanh bình lệ chảy rưng rưng
Ngày chiến thắng anh không về bên mẹ.
Người con gái tuổi vẫn còn son trẻ
Chờ đợi anh mòn mỏi tháng năm dài
Nỗi đau này không thể bớt nguôi ngoai
Nó ẩn lặn bên trong thành máu thịt.
Đêm buốt lạnh nghe từng cơn gió rít
Khóc thương anh lòng thổn thức đớn đau
Chỉ khi nào mẹ ngủ giấc dài lâu
Phút nhắm mắt hẹn suối vàng gặp gỡ.
Ôm giọt máu lòng nghẹn ngào nức nở
Nhớ thương anh mẹ hóa đá tượng đài.