Lời tòa soạn:
“Quê hương là chùm khế ngọt,
Cho con trèo hái mỗi ngày”
Khoảng cách địa lý đã khiến nhiều người rất ít có thời gian trở về thăm xóm, làng, nơi quê hương yêu dấu. Quê hương gắn liền với nhiều kỷ niệm, có dòng sông, cây đa, bến nước, sân đình,... Những ký ức về quê hương có lẽ chỉ còn là những kỷ niệm hay khoảnh khắc đẹp khó quên, những nỗi nhớ da diết đến nhói lòng. Cảm nghĩ về quê hương đối với mỗi người con xa xứ là khác nhau nhưng chỉ biết rằng hai tiếng thân thương ấy không bao giờ phai nhạt trong tâm trí chúng ta. Ký ức đưa tác giả về với những năm tháng tuổi thơ những năm 60 của thế kỷ trước:
Hôm nay ta trở về thăm quê
Nơi một thời đã nuôi ta khôn lớn
Một xóm làng nghèo, rả rích tiếng đùa vui
Cái thuở ấy quê ta còn nghèo lắm
Xây nhà bằng đá với đất ngào
Mỗi lần mưa, con đường làng lầy lội
Khổ ta đi cứ trượt ngã lấm lem
Mùa gặt về rơm phơi chất đầy đường
Gọi là mua cơm trắng, nào có đâu
Nồi cơm không độn sắn cũng độn khoai
Ấy mà ta cũng cứ lớn khôn
Theo năm tháng ta không còn thơ dại
Ta ra đi để lại xóm nhỏ nghèo
Bao ân tình vẫn đọng mãi trong ta
Cuộc mưu sinh ta lặn lội, bôn ba
Lo cuộc sống mà quên về thăm quê
Của một thời ta cắt cỏ chăn trâu
Đến giờ đây khi tóc ta đổi màu
Mới trở lại thăm xóm nghèo xưa
Ta bước trên xe xuống
Mà thấy lòng rạo rực
Cổng làng trang nghiêm đón ta vào
Con đường xưa chật hẹp
Giờ đổ nhựa thênh thang
Nhà xây kiểu mới mọc lên như tằm
Xe ga, xe bốn bánh các kiểu, muôn màu
Hết giờ làm việc, nối đuôi nhau về làng
Cây đa đầu làng gió thổi vi vu
Ngả bóng chiều mời ta nghỉ lát
Nghe tiếng chuông chùa thanh thản, bình an
Các bà, các chị, các em
Áo, đầm đủ sắc lên chùa tụng kinh
Khi tuổi đã cao, biết mai này sao đây
Với bao thương nhớ buổi chiều nay
Bao người ruột thịt xa ta mãi
Ta hẹn hôm nay một ngày vui.
Lê Thị Thủy