Thu chẳng thể
đưa lá vàng về cội
Mùa đông sang
cho dáng liễu thêm gầy
Hạt sương sớm
cho mắt em ...
như ngọc
Hoàng hôn chiều
ai cõng nắng qua đây ...?
Thu vàng lá...
làm dài thêm nỗi nhớ
Em có về...
cho phố bớt cô đơn
Cho vạt nắng...
nhuộm hồng môi con gái
Để mây chiều...
nhuộm sương khói
hoàng hôn
Thu ngân mãi
khúc ca nào
thuở trước
Biển miên man
mơ con sóng
hôn bờ
Mảnh trăng vỡ...
trải vàng như dải lụa
Câu chuyện tình
giờ bỗng hóa thành thơ
Mùa đông đến
hoa sữa buồn rơi rụng
Con phố nghèo
em đi dưới mưa hoa
Tà áo trắng
vương một mùa mưa bụi
Ta nợ người...
một nỗi nhớ ...
chiều qua
Mùa thu ơi
ai mang men tình ái
Để ta say
ta dốc cạn chén lòng
Tình dĩ vãng
cả một thời duyên nợ
Cả một thời
ta nhung nhớ hoài mong...
Tác giả: Lan Linh