Trăm năm một cõi đời người
Chuyện nay nhớ ít, chuyện xưa nhớ nhiều!
Tuổi sáu tám ta đã già rồi nhỉ?
Khi lo âu cơm áo đã không còn,
Các con nhỏ đã vẹn toàn khôn lớn
Giờ là lúc ta không bận rộn.
Chẳng còn bon chen sấp ngửa cuộc đời
Để tâm hồn được an nghỉ thảnh thơi...
Ngắm lá hoa, ngắm cảnh trời non nước
Cuối cuộc đời đủ gian nan xuôi ngược
Đã miệt mài đua sức với tháng năm
Nếm trãi hết cả đắng cay lẫn ngọt bùi
Ngắm cuộc đời thấy gập ghềnh quá đỗi
Từng nếp nhăn đã nối thêm vào tuổi ...
Đánh dấu nỗi trầm bổng đã qua
Tuổi sáu tám luôn bao dung, mở rộng ...
Lòng an bình để đón mỗi ngày trôi ...
Những vần thơ vui - cùng đàn cháu nhỏ
Ta trẻ lại giữa bộn bề nhân thế
Cảm ơn đời - Cảm ơn mẹ cha sinh!
Tái bút:
Hương thơm vạn đóa hoa hồng
Không bằng bà cháu mặn nồng bên nhau!